Mỗi cuốn sách là một bức tranh kỳ diệu về cuộc sống - Mark Twain -

Thứ Bảy, 29 tháng 4, 2017

BẰNG LĂNG TÍM


THƠ BẠN HỌA

CÁNH BẰNG LĂNG

Có con đường rợp mát tím Bằng Lăng
Là góc phố sáng chiều anh rảo bước
Tà áo em tím chiều hoang tha thướt
Anh đi về ngược lối theo em...

Có con đường mưa rớt xuống lem nhem
Chiều mùa hạ chở đầy hoa sắc tím
Anh run run đi ngang về kỷ niệm
Nhớ hôm nào lưu luyến cánh Bằng Lăng...

Có con đường mưa ướt sợi lông măng
Trên gương mặt hồn nhiên, em con nít
Mắt ngây thơ xoe tròn em đã thích
Tím mơ màng ôm vội cánh Bằng Lăng.
HP


******************


TÍM CẢ MỘT TRỜI THƯƠNG

Mùa hạ nào sân trường đầy hoa tím
Áo em bay rợp nắng buổi tan trường
Ngây thơ quá, nụ cười em chúm chím
Anh nghe lòng tím cả một trời thương!

Rồi một chiều sân trường bên lối nhỏ
Anh ngập ngừng cành hoa tím trao em
E thẹn quá đôi má em ửng đỏ
Tay run run... cành hoa rớt bên thềm

Thời áo trắng ôi sao ngu ngơ quá
Cả trời yêu vẫn không nói nên lời
Trong lặng thầm đường đời chia hai ngả
Se thắt lòng những chiều tím chơi vơi

Hạ đã về, sân trường hoa rực nở
Anh nhớ hoài một đóa tím thủy chung
Vẫn thổn thức trong khoảng lặng mông lung
Tím Bằng Lăng mãi là màu nhung nhớ!









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét