tôi gọi em
là nữ hoàng sắc tím
mắt úa sầu trên nhánh cỏ thời gian
tóc phiêu bồng quấn chùng chân lãng tử
môi
mọng đào nhỏ giọt sóng tương tư
tay
em gầy
ướp mật hương thiên thu
lời
em gọi thì thầm như gió hát
nhốt
hồn tôi thành dải băng lạnh lạc
khối
u tình giữa sa mạc hoang vu
cát
cào cấu
xé tim
tôi bám trụ
mạch
đứt vỡ máu lu trú thiên ngân
chạm
tinh tú uống tận sâu đêm rỗng
sợi
tơ vò chênh chổng trêu bóng đen
tôi
gọi em
là nữ hoàng hờn ghen
vẽ
ái tình bằng màu men say khướt
tô
dị ảnh ngược chiều hướng âm dương
rêu
ngàn năm vướng chìm phai thần sắc
tôi
gọi em
là nữ hoàng cảm xúc
đốt
đời tôi thành điệp khúc dụ ngôn
trôi miên viễn xõa dập dồn thi tứ
em
mãi là nữ hoàng của riêng tôi.
Trương Diễm Phiến
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét