nắng oi
gió khát trở mùa
cành mơn hương nhớ
đan lùa gọi mơ
em
tay níu vội nghệch ngờ
anh
xa xôi nẻo
mây thờ thẫn tuôn
vạch đường
dấu vết chia suông
cỏ cây bỏng rát
giọt sương lạc chiều
bướm hoa
thất thiểu đơn xiêu
trăng soi rãnh khuyết
tĩnh tiêu cội già
trở mùa
bóng lẻ thừa ra
một làn môi nhớ
tim nà nuột rung
chênh vênh
đỉnh dốc miên lung
ngây tan bọt bóng
viễn trùng mê hư
Trương Diễm Phiến
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét